Di sản Richard_Nixon

Những người viết tiểu sử của Richard Nixon bất đồng về việc lịch sử sẽ nhận thức ông như thế nào. Theo Ambrose, "Richard Nixon muốn được đánh giá bằng những gì ông từng thực hiện. Ông sẽ được mọi người nhớ đến với cơn ác mộng ông đưa đến cho quốc gia trong nhiệm kỳ thứ nhì của mình và sự từ nhiệm của ông."[235] Một người ghi chép về sự nghiệp của Richard Nixon trong Quốc hội là Irwin Gellman thì nói rằng "ông là người xuất sắc trong số các đồng nghị sĩ với mình, một tiểu sử thành công trong một thời đại khó khăn, một người đã gợi ý một tiến trình chống cộng hợp lý tương phản với sự quá độ của McCarthy".[236] Jonathan Aitken thấy rằng "Richard Nixon, trong vai trò một nhân vật và một chính khách, bị phỉ báng quá đáng vì những khuyết điểm của mình và những ưu điểm của ông không được công nhận thích đáng."[237]

Phần mộ của Tổng thống Richard Nixon (phải) và Đệ nhất phu nhân Pat Nixon

Chiến lược miền Nam của Richard Nixon được một số sử gia cho là căn nguyên khiến miền Nam trở thành một thành trì của Đảng Cộng hòa, trong khi những người khác thì cho rằng các yếu tố kinh tế quan trọng hơn trong sự thay đổi này.[180] Trong suốt sự nghiệp của mình, ông có công trong việc chuyển Đảng Cộng hòa ra xa tầm kiểm soát của những người theo chủ nghĩa biệt lập, và trong vai trò là một nghị sĩ ông là một người chủ trương có tài thuyết phục trong việc ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản Liên Xô.[238]

Richard Nixon cho rằng các chính sách của ông đối với Việt Nam, Trung Quốc, và Liên Xô đóng vai trò quan trọng trong vị trí lịch sử của ông.[153] Đối thủ một thời của Richard Nixon là George McGovern bình luận vào năm 1983, "Tổng thống Richard Nixon đại khái đã có một cách tiếp cận thực tế hơn với hai siêu cường là Trung Quốc và Liên Xô so với bất kỳ tổng thổng nào khác kể từ Chiến tranh thế giới thứ hai... Ngoại trừ việc tiếp tục không thể dung thứ của ông trong chiến tranh tại Việt Nam, Richard Nixon thực sự sẽ được đánh giá cao trong lịch sử."[239] Nhà khoa học chính trị Jussi M. Hanhimäki thì bất đồng, cho rằng chính sách của Richard Nixon chỉ là một sự tiếp nối của chính sách ngăn chặn thời Chiến tranh Lạnh, sử dụng ngoại giao thay vì các biện pháp quân sự.[153]

Sử gia Keith W. Olson viết rằng Nixon để lại một di sản tiêu cực: sự bất tín nhiệm căn bản đối với chính phủ bắt nguồn từ các sự kiện Chiến tranh Việt Nam và Watergate.[240] Trong vụ luận tội Bill Clinton vào năm 1998, cả hai bên đều cố sử dụng Richard Nixon và Watergate để tạo lợi thế cho mình: phe Cộng hòa cho rằng hành vi sai trái của Clinton có thể so sánh với tội của Richard Nixon, trong khi phe Dân chủ tranh luận rằng các hành động của Richard Nixon nghiêm trọng hơn nhiều so với các hành động của tổng thống đương nhiệm.[241] Di sản khác kéo dài trong một thời gian đó là giảm quyền lực của tổng thống do Quốc hội thông qua pháp luật hạn chế do sự kiện Watergate. Keith W. Olson cho rằng việc trao thêm quyền lực cho Tổng thống George W. Bush sau các cuộc tấn công ngày 11 tháng 9 giống như phục hồi quyền lực của tổng thống.[240]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Richard_Nixon //nla.gov.au/anbd.aut-an35388842 http://www.csmonitor.com/USA/DC-Decoder/Decoder-Wi... http://books.google.com/?id=PAEwuLjQm4gC http://books.google.com/?id=TP4g-RhUJmcC http://books.google.com/?id=Uw8_HAAACAAJ http://books.google.com/?id=mtya18oC2EMC&pg=PA165&... http://books.google.com/?id=r2qRyBmB15EC&pg=PA180&... http://books.google.com/?id=xahIAOPX8JwC http://books.google.com/?id=xahIAOPX8JwC&lpg=PA205... http://books.google.com/books?id=Q1V3AAAAMAAJ&dq